Khi trời lập đông, trong những chuyến trekking, bạn có thể gặp cảnh tượng sương vờn mây, sương mờ ảo bàng bạc giăng bảng lảng khắp núi đồi. Xuyên qua đại ngàn và những dãy núi đá cao ngất trời, những làn sương mỏng vương vấn theo vai áo lữ khách, sương giăng khắp núi, sương phủ kín rừng, bàng bạc nhớ thương với mảnh đất Tây Bắc.
Sương mỏng vấn vít theo vai áo lữ khách trên đường rong ruổi, mà vương vấn câu thơ nửa hư, nửa thực:
“Sương giăng trăng trắng mặt hồ
Con đường cát bụi thêm mờ mờ xa
Là mình hay chẳng là ta
Thoắt trong hư ảo, thoắt đà thực đây?!
Áo ai sợi mỏng vai gầy
Nghe như hoang vắng thả đầy hồn ai…
(Sương giăng – Vũ Từ Trang)
Người ta có thể thấy phấn khích khi nhìn thấy biển mây bồng bềnh trắng xoá, cũng có thể hào hứng ồ lên khi những tia nắng đầu tiên của ngày mới ló dạng. Nhưng chắc hẳn khi nhìn thấy cảnh tượng làn sương mỏng tan giăng mắc trên những ngọn cây, cành hoa, ngọn cỏ, sương đậu trên tay, đậu trên vạt áo, sương óng ánh đọng lại trên tóc, trên hàng mi mắt, đậu trên tơ nhện tạo nên vẻ đẹp sơn thủy hữu tình sẽ chỉ lặng người đi mà ngắm nhìn vẻ đẹp lay động của thiên nhiên đất trời những ngày chớm đông.
Tây Bắc quyến rũ, mê hoặc lữ khách phương xa bởi ở bất kỳ mùa nào cũng như một bức tranh thuỷ mặc nhẹ nhàng. Vào những ngày đông, phong cảnh lại khiến người ta nao lòng bởi trời đất lâng lâng như sương, điểm thêm chút nắng nồng nàn và cỏ cây hiền hoà. Những xúc cảm đẹp đẽ, trong trẻo, bình yên mà mảnh đất này mang lại khiến người đến ngẩn ngơ, lưu luyến, người đi thao thức, nhớ nhung. Trong không gian rộng lớn, bao la của những đỉnh núi cao, người ta lại thấp thoáng thấy chút bình yên dưới ánh nắng le lói sau màn sương giăng kín bầu trời, cái se se lạnh của không khí đầu mùa.
Sau một đêm dài, Tây Bắc mang vẻ đẹp trữ tình trong khoảnh khắc ban mai. Khi những tia nắng đầu tiên chiếu xuống từng nhành cây kẽ lá, cả đỉnh núi mơ màng chào đón ngày mới trong không gian xanh mướt, khắp không gian bồng bềnh bởi lớp sương mỏng manh hòa với làn mây trắng, sương giăng trên những đồng chè, đồng cỏ xanh mềm như dải lụa; biến những dãy núi đồ sộ thành những hòn đảo hoang giữa biển mây trắng xóa. Mấy có lúc hững hờ trôi, có lúc ùn ùn kéo về trong vài phút rồi lại bị gió đẩy trôi dạt đi nơi khác.
Khi màn sương tan dần nhường chỗ cho ánh nắng buổi sáng, màu nắng trải dài lên đồi cỏ, làm hơi sương hờ hững rời bỏ người bạn của mình trở về cùng bầu trời vời vợi. Toàn bộ như một bức tranh sống động và huyễn hoặc đến mơ hồ, tựa như bước chân ta sắp sửa bước vào thế giới khác khi đi qua bức màn đó. Lúc này cũng chính là thời điểm một biển mây trắng tinh bồng bềnh hiện lên rõ nét từ dưới thung lũng. Cỏ cây, núi non dần chìm ngập trong mây.
Mây trắng phau ở Bạch Mộc Lương Tử, mây bềnh bồng ở Lảo Thẩn đưa bước chân người về Y Tý, mây háo hức đùa vui trên đỉnh Tà Xùa lộng gió hay vượt những gian truân để hòa mình trọn vẹn theo áng mây trập trùng trên đỉnh Fansipan đậm chất thơ.
Tháng 12, những đỉnh núi chung ta hằng mơ ước chạm tay đến đều bàng bạc sương giăng khắp lối như vậy. Bạn đã lên kế hoạch để có chuyến trekking cuối năm đáng nhớ chưa?