Hành trình leo núi, kế hoạch của tuổi trẻ
Trong một ca khúc từng nghe, có câu hát mà tôi thấy rất tâm đắc: “Tuổi trẻ là những ước mơ, tuổi trẻ là những đam mê”. Đúng vậy, đây là khoảng thời gian vô cùng quý giá, để khi trôi qua, nhiều người phải tiếc nuối.
Nếu bạn còn đang phân vân với những quyết định của mình, hãy thử một lần can đảm và làm theo những điều con tim mách bảo. Giữa cuộc sống hiện đại và vội vã này, chỉ cần một chút gì đó khiến chúng ta cảm thấy háo hức và có cảm hứng, thì đó đã là một điều đáng trân trọng rồi.
Và đây cũng là cách mà tôi tìm đến leo núi. Bạn biết đấy, có những ngày chúng ta chẳng thể tìm thấy động lực ở bất kỳ đâu, mọi thứ dường như trì trệ và bế tắc, muốn thoát khỏi hoàn cảnh đó, nhưng chẳng biết phải làm sao. Thế rồi tôi bỗng nghĩ đến hai từ “chinh phục”, và bắt đầu lên kế hoạch cho hành trình đầu tiên của mình. Tôi muốn thử chinh phục một thứ gì đó hữu hình, để xem rằng liệu nó có mang lại những cảm giác sung sướng, phấn khích như sách vở thường viết không.
Đối với tôi, đây quả thực là một quyết định sáng xuất, giúp tôi có những trải nghiệm còn hơn cả mong đợi của mình. Trong suốt hành trình ấy, tôi đã trải qua vô số cảm xúc khác nhau.
Hành trình leo núi của riêng tôi
Ban đầu là sự ngỡ ngàng trước vẻ đẹp tuyệt vời của thiên nhiên vùng cao, sau đó là sự phấn khích khi được đặt chân đến những nơi mình chưa từng nghĩ tới. Thế nhưng chẳng mấy chốc, những con dốc cao và thẳng đứng đã bào mòn ý chí, khiến tôi kiệt sức đến mức muốn bỏ cuộc. Thậm chí trong một số khoảnh khắc, tôi đã nghĩ rằng: “Mình tiêu rồi, mình sẽ không thể nào chinh phục được ngọn núi này”.
Nhờ sự cổ vũ và động viên của mọi người trong đoàn, những người chưa từng quen biết, tôi mới có thêm động lực để lết nốt đoạn đường, hoàn thành chặng đi đầu tiên đến lán nghỉ. Mang trong mình rất nhiều suy tư, nhưng cơn buồn ngủ đến nhanh hơn thường lệ. Có lẽ do lâu rồi mới vận động nhiều đến thế, tôi chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.
Đúng như lịch trình dự định, ngày hôm sau chúng tôi đều phải thức dậy từ sớm, nhưng sự háo hức và hồi hộp đã xâm chiếm cơn ngái ngủ. Tôi lại bắt đầu hành trình chinh phục, chạm tay vào đỉnh núi. Càng về cuối, các đoạn dốc càng thẳng đứng và khó hơn. Nhưng lần này, chúng không thể khiến tôi gục ngã hay nản chí được nữa.
Rồi khoảnh khắc mà tôi mong chờ đã đến, khoảnh khắc bình minh trên đỉnh núi khiến tôi có chút xúc động. Thì ra đây chính là những điều sách vở thường nói đến, thì ra đây là kết quả của một hành trình nhiều gian nan. Vừa xúc động, vừa phấn khích và sung sướng. Vậy là tôi, một đứa con gái chân yếu tay mềm, đã thành công chinh phục một ngọn núi, một điều chưa từng nằm trong kế hoạch hay mục tiêu của đời mình.
Nhận được gì sau một hành trình leo núi
Giữa không gian mênh mông của mây trời, tôi bỗng thấy mình thật nhỏ bé và những vấn đề đang gặp trong cuộc sống cũng chẳng lớn lao đến vậy. Tôi đã vượt qua vô vàn những khó khăn để chinh phục một ngọn, thì sao có thể bị quật ngã bởi những điều vô hình kia. Không chọn cách chụp ảnh như đa số mọi người, tôi muốn ghim lại những cảm xúc và hình ảnh này một cách rõ ràng và chân thật nhất trong bộ nhớ của mình.
Vậy là hành trình chinh phục của tôi đã kết thúc, nhưng nó lại mở ra trong tôi những cảm xúc mới mẻ, những thứ tôi chưa thể định hình và đặt tên. Trên suốt đường về, tôi lâng lâng như một kẻ say rượu. Nhưng thứ tôi say ở đây là cảnh sắc của thiên nhiên, là cảm giác chiến thắng, hạnh phúc và vô vàn những xúc cảm khác.
Tuy nhiên, một điều tôi có thể chắc chắn, đó là mình đã thay đổi, có lẽ là một sự thoát xác giống như những chú ve sầu, để cháy hết mình cho một mùa hè rực rỡ. Mang trong mình một tâm hồn và tinh thần mới, dường như chẳng điều gì có thể khiến tôi chùn bước nữa. Có lẽ đó chính là những điều đắt giá mà leo núi đã mang đến cho tôi. Bởi vậy, nếu đang phân vân một điều gì đó, hãy thử một lần cho mình cơ hội để trải nghiệm chúng bạn nhé. Thứ bạn mất đi là sự băn khoăn và nỗi sợ hãi. Trong khi đó, những gì bạn nhận lại luôn là một ẩn số, mà chỉ bạn mới có thể khám phá và giải mã được.